Загрузка...

VAY TIỀN KHÔNG TRẢ, VẪN THẮNG KIỆN VÌ HẾT THỜI HIỆU: GÓC NHÌN PHÁP LÝ VÀ ĐẠO LÝ

VAY TIỀN KHÔNG TRẢ, VẪN THẮNG KIỆN VÌ HẾT THỜI HIỆU: GÓC NHÌN PHÁP LÝ VÀ ĐẠO LÝ

Trong đời sống thường nhật, việc cho vay tiền giữa bạn bè, người thân vốn dĩ xuất phát từ sự tin tưởng và tương trợ. Thế nhưng, không phải lúc nào tình nghĩa cũng song hành với pháp lý. Câu chuyện dưới đây là minh chứng điển hình cho điều đó – một người vay tiền suốt hơn mười năm không trả, nhưng cuối cùng vẫn không bị buộc phải thanh toán… vì lý do đã quá thời hiệu khởi kiện.

Một khoản vay, một tình bạn, và một phiên tòa

Tháng Bảy năm 2013, ông Nguyễn Văn Trường (ngụ Quận Gò Vấp, Thành phố Hồ Chí Minh) đã cho người bạn thân là ông Lê Minh Hoàng vay số tiền bốn mươi triệu đồng. Khoản vay có giấy tờ đầy đủ, hạn trả rõ ràng là ngày 30 tháng 8 năm 2013.

Thế nhưng sau ngày hẹn, ông Hoàng không trả tiền, cũng không liên lạc lại. Ông Trường nhiều lần tìm kiếm, gọi điện và nhắn tin nhưng không nhận được phản hồi. Suốt hơn một thập kỷ trôi qua, khoản nợ vẫn lặng lẽ nằm yên.

Đầu năm 2024, ông Trường bất ngờ gặp lại ông Hoàng tại một sự kiện gia đình. Ông lập tức yêu cầu trả nợ. Tuy nhiên, ông Hoàng lạnh lùng đáp rằng: “Thời hiệu khởi kiện đã hết, tôi không còn nghĩa vụ trả nợ nữa”.

Tòa án bác đơn kiện vì... đúng luật

Không chấp nhận thái độ phũ phàng đó, ông Trường khởi kiện ra Tòa án Nhân dân Quận Gò Vấp. Ông tin rằng lẽ phải và công lý sẽ đứng về phía người đã giúp bạn lúc khó khăn.

Tuy nhiên, sau khi thẩm tra hồ sơ, Tòa án tuyên bác yêu cầu khởi kiện. Lý do được đưa ra là: theo quy định tại khoản 1 Điều 429 Bộ luật Dân sự năm 2015, thời hiệu khởi kiện để yêu cầu giải quyết tranh chấp hợp đồng dân sự là ba năm. Trong khi đó, khoản vay đã phát sinh từ năm 2013 – tức đã hơn mười năm. Ông Trường không có bất kỳ tài liệu nào chứng minh ông Hoàng từng thừa nhận nợ trong thời gian gần đây để làm gián đoạn thời hiệu.

Do vậy, theo đúng quy định pháp luật, yêu cầu của ông Trường không còn hiệu lực pháp lý.

Đạo lý và pháp lý: Một khoảng cách khó lấp đầy

Trường hợp này đặt ra câu hỏi nhức nhối: một người đi vay, không trả tiền suốt hơn mười năm, liệu có xứng đáng được pháp luật “tha bổng” chỉ vì thời gian trôi qua?

Về mặt pháp lý, Tòa án đã làm đúng luật. Nhưng về mặt đạo lý, nhiều người cho rằng hành vi của ông Hoàng là vô trách nhiệm và phản cảm. Ông đã nhận được sự giúp đỡ trong lúc khó khăn, nhưng lại lợi dụng quy định về thời hiệu để phủi bỏ nghĩa vụ đạo đức.

Bài học từ vụ việc: Hãy hành động kịp thời

Từ sự việc trên, có thể rút ra những bài học thiết thực cho người dân:

Hiểu rõ về thời hiệu khởi kiện: Pháp luật Việt Nam quy định thời hạn cụ thể để đòi quyền lợi. Nếu để quá lâu mà không khởi kiện hoặc không có hành vi gián đoạn thời hiệu, quyền lợi sẽ không được bảo vệ.

Lưu trữ bằng chứng cẩn thận: Trong các giao dịch vay mượn, cần có giấy tờ rõ ràng, thậm chí nên nhờ bên thứ ba chứng kiến, và lưu giữ liên lạc thường xuyên để có cơ sở pháp lý khi cần thiết.

Đạo lý không thay thế pháp lý: Trong xã hội hiện đại, cảm xúc không đủ để được luật pháp bảo vệ. Sự cẩn trọng, chủ động và hiểu biết pháp luật mới là điều cần thiết để bảo vệ chính mình.

Kết luận

Một khoản vay không chỉ là chuyện tiền bạc, mà còn là thước đo nhân cách. Pháp luật có thể không phán xét đạo đức, nhưng cộng đồng xã hội thì có. Khi mối quan hệ bị đánh mất vì đồng tiền, chỉ còn lại những bài học – đắt giá và đau lòng.

THÁI HÙNG

Видео VAY TIỀN KHÔNG TRẢ, VẪN THẮNG KIỆN VÌ HẾT THỜI HIỆU: GÓC NHÌN PHÁP LÝ VÀ ĐẠO LÝ канала NGƯỜI CAO TUỔI
Страницу в закладки Мои закладки
Все заметки Новая заметка Страницу в заметки